E1
E2

Mỗi buổi chiều, từ ngôi nhà nhỏ nằm tại thôn Minh Thành (xã Hà Giang, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình) lại vang lên những tiếng đọc bài, tiếng gõ bảng của cô giáo Hoàng Thị Dịu. Hình ảnh cô gái cần mẫn bên chiếc xe lăn đã khắc sâu trong tâm trí của nhiều lứa học trò nơi đây và đã trở thành tấm gương nghị lực phi thường, vươn lên nghịch cảnh để tạo nên những giá trị tốt đẹp.

Là con út trong một gia đình có 5 anh chị em, bố mẹ quanh năm gắn với ruộng đồng, những tưởng sẽ được sống một cuộc sống bình yên thì biến cố lần lượt ập đến với Hoàng Thị Dịu. Năm 18 tuổi, ở cái tuổi đẹp nhất của người con gái, Dịu thấy cơ thể mình không giống như những cô gái khác. Chị đi khám thì phát hiện bị mắc hội chứng Kallman, đây là một căn bệnh hiếm gặp trên thế giới khiến phụ nữ bẩm sinh không có tử cung, không có buồng trứng, mất đi thiên chức làm mẹ.

Cất giấu nỗi buồn vào tận sâu thẳm trong tim, chị Dịu tiếp tục cần mẫn với công việc lao công tại bệnh viện đa khoa Đông Hưng trong suốt 10 năm để phụ giúp bố mẹ trang trải cuộc sống. Năm 27 tuổi, một lần nữa tai ương lại giáng xuống cuộc đời chị, chị phát hiện mình bị mắc bệnh xương thủy tinh. Từ một cô gái vốn lành lặn, khỏe mạnh thì giờ đây đôi chân của chị không thể đi lại được nữa, cả phần đời còn lại chị phải bầu bạn cùng chiếc xe lăn.